Những ngôi nhà "ma ám" nổi tiếng thế giới (Kỳ cuối): Pháo đài “ma ám” nổi tiếng Ấn Độ

vuongxinh vuongxinh @vuongxinh

Những ngôi nhà "ma ám" nổi tiếng thế giới (Kỳ cuối): Pháo đài “ma ám” nổi tiếng Ấn Độ

(Công lý) “Chính phủ Ấn Độ/ Cơ quan Nghiên cứu Khảo cổ Ấn Độ (ASI) tại Bhangarh/ Cảnh báo quan trọng:

25/04/2015 12:33 AM
1,005

1. Nghiêm cấm vào khu vực Bhangarh trước khi mặt trời mọc và sau khi mặt trời lặn

2. Người chăn cừu và chặt củi vào khu vực Bhangarh sẽ bị xử theo pháp luật.

3. Cây Kewda và Pandanus trong khu vực Bhangarh thuộc về Cơ quan Nghiên cứu Khảo cổ Ấn Độ. Nghiêm cấm làm bất kỳ điều gì tổn tại đến loại cây này.

Lưu ý: Ai vi phạm luật trên sẽ bị trừng trị theo pháp luật. Theo lệnh của Giám sát viên, Ban Nghiên cứu Khảo cổ”.

Đó là nội dung tấm biển báo mà người ta nhìn thấy cách Bhangarh một km. Bhangarh từ lâu đã được coi là nơi “ma ám” nhiều nhất ở Ấn Độ. Tấm biển trên không nói rằng Bhangarh có “ma” hay bị “ma ám”, nhưng rõ ràng nó cực kỳ bất thường. Phải có lý do gì đó mà một cơ quan thuộc chính phủ, chuyên nghiên cứu khảo cổ, phụ trách các tàn tích và lăng tẩm ở Ấn Độ như ASI lại cấm mọi người bén mảng đến Bhangarh “trước khi mặt trời mọc và sau khi mặt trời lặn”. Có lẽ câu chuyện thần thoại sau đây có thể giải thích được phần nào.

Tấm biển báo bất thường của ASI

Chuyện kể rằng, ở thành Bhangarh, bang Rajasthan (Ấn Độ) có một nàng công chúa tên là Ratnawati sắc nước hương trời, không ai sánh kịp. Mới ở độ tuổi 18 mơn mởn, nàng đã nhận được lời cầu hôn từ khắp các bang khác. Ở nơi nàng sống, có một phù thủy độc ác chuyên dùng ma thuật hắc ám tên là Singhia. Hắn yêu công chúa một cách si mê và tuyệt vọng. Hắn biết rằng có mơ cũng không bao giờ được nhìn thấy nàng, chứ chưa nói đến chuyện gặp nàng. Một hôm, hắn nhìn thấy cô hầu gái của Ratnawati đang mua dầu thơm cho công chúa ở chợ. Trong đầu hắn nảy ra một ý đồ mà nhờ đó có thể giúp hắn thỏa ước nguyện được gặp nàng. Hắn niệm thần chú vào chai dầu. Chỉ cần công chúa vô tình chạm vào thôi, nàng sẽ bị hắn thôi miên, sẽ ngay lập tức đi về phía hắn và trở thành nô lệ cho hắn. Tuy nhiên, kế hoạch của hắn bị đổ bể. Khi công chúa cầm chai dầu, nàng ném nó vào một khối đá, vì nàng thấy tên phù thủy nhìn trừng trừng vào chai dầu. Ngay khi lớp dầu bóng loáng vừa chạm vào tảng đá, tảng đá bắt đầu lăn về phía tên phù thủy độc ác và đè chết hắn.

Một góc pháo đài Bhangarh.

Trong lúc hấp hối, Singhia tập trung hết sức lực niệm chú nguyền rủa vương quốc của Ratnawati, rằng bất kỳ ai sống trong vương quốc sẽ chết, rằng linh hồn của họ sẽ ở đó mãi mãi không bao giờ được tái sinh. “Ta chết. Nhưng ngươi, Ratnawati, cũng không còn sống ở đây nữa. Cả ngươi, cả dòng họ nhà ngươi, cả những bức tường kia. Không một ai sẽ nhìn thấy ánh sáng bình minh”. Cả đêm đó, người dân vội vã chuyển của cải ra khỏi vương quốc. Sáng hôm sau, một cơn bão lớn đã san bằng mọi thứ.

Một trong số những ngôi nhà còn sót lại của Bhangarh.

Cũng có chuyện kể rằng không lâu sau lời nguyền đó, một trận chiến nổ ra giữa vương quốc Bhangarh và Ajabgarh. Không một ai sống sót sau trận chiến, kể cả những người ở trong vương quốc Bhangarh, kể cả công chúa xinh đẹp Ratnawati. Tên phù thủy còn nguyền rủa rằng nếu sau này ai đó tìm thấy Bhangarh thì họ cũng sẽ chỉ thấy những ngôi đền mà thôi, chứ không thấy được vương quốc Bhangarh. Quả thật, dạo qua cả Bhangarh và qua cả những ngọn núi xa tít tắp, người ta chỉ thấy đền. Mọi người rỉ tai nhau rằng những ai ở lại Bhangarh sau khi màn đêm buông xuống sẽ không bao giờ quay trở về, vì có lẽ họ đã gặp phải bóng ma của hàng chục ngàn người dân Bhangarh.

Một số công trình xây dựng không có mái nhà ở Bhangarh.

Người dân trong vùng còn nói cứ khi nào xây xong một ngôi nhà ở Bhangarh thì mái của nó sẽ bị sập. Vì thế, những ngôi nhà ở đây đều không có mái. Truyền thuyết còn kể rằng ở ngôi làng gần Bhangarh nhất, người ta cũng chỉ dám lợp mái nhà bằng rơm chứ không dám xây bằng gạch. Giờ đây Bhangarh trở thành “vương quốc” của bầy khỉ.

Người dân thường tránh xa Bhangarh và cả một khu vực rộng lớn xung quanh nó. Ở Ấn Độ, người ta có thể đi khắp nơi, nhưng dân địa phương không vào khu vực Bhangarh do e ngại những câu chuyện thần bí gắn với nơi này. ASI chưa bao giờ phủ nhận những câu chuyện đó bất chấp mọi người nói rằng, tấm biển cảnh báo của ASI chứng tỏ Chính phủ công nhận Bhangarh có thế lực siêu nhiên. Có những người còn thề trước “bóng ma” ở Bhangarh rằng ASI vì quá sợ những thứ bí ẩn xung quanh pháo đài đến nỗi văn phòng của ASI cũng cách xa pháo đài cả cây số và sát một ngôi đền “hộ mệnh”, trong khi Chính phủ Ấn Độ nói rằng ASI nên đặt văn phòng tại mọi di tích lịch sử ở Ấn Độ.

Các công ty du lịch thì “ngại” mở văn phòng ở Bhangarh, họ thích ở xa xa khoảng vài km, gần ngôi đền như ASI cho “yên tâm”. Du khách thường xuyên nói rằng họ có cảm giác buồn rầu, bất an khi vào Bhangarh. Có người còn nghe thấy tiếng nhạc và điệu nhảy trong khi chẳng có ai ở quanh đó. Những tấm ảnh chụp khi mặt trời xế bóng thường thấy những cái bóng lạ và ánh sáng dị thường. Nhưng chẳng có mấy du khách tuyên bố là tận mắt nhìn thấy các linh hồn.

Hỏi đáp, bình luận, trả bài:
*địa chỉ email của bạn được bảo mật

Hot nhất
Top xink
Bộ sưu tập
Chợ xink
Thanh lý